Tuesday, 2 November 2010

Phỏng vấn Trần Đạo Minh

Được xếp vào hàng những diễn viên có thù lao cao nhất Trung Quốc hiện nay, diễn viên nam chính của "Ly hôn kiểu Trung Quốc" Trần Đạo Minh còn được xem là một trong “Thập đại minh tinh” của điện ảnh đại lục.

- Đảm nhiệm vai chính, điều anh cảm nhận được trong "Ly hôn kiểu Trung Quốc" là gì?

- Đây là bộ phim kể về câu chuyện hôn nhân từ góc độ của người đàn ông. Nội dung phim rất đơn giản, có vẻ như một cuộc sống bình dị nhưng không bình thường. Quan hệ vợ chồng luôn ẩn chứa những nguy cơ, chỉ cần khẽ chạm tới là có thể bùng nổ. Phim đã lột tả ba sự phản bội của con tim, của thể xác và sự phản bội của cả con tim lẫn thể xác. Trong bối cảnh xã hội đầy rẫy cơ hội và thách thức, cởi mở và truyền thống, trung thành và phản bội đan xen, phim đã miêu tả hạnh phúc và khổ đau do hôn nhân đem lại.

Trần Đạo Minh trong 'Hero'

Trần Đạo Minh trong "Hero"

- Vai diễn bác sĩ Tống Kiện Bình mang lại điều gì cho anh?

- Thú thực là khi bé, tôi từng mơ ước mình sẽ trở thành bác sĩ, quan chức ngoại giao hoặc luật sư. Nhưng khi đã trở thành diễn viên, tôi biết mơ ước của mình chỉ có thể thực hiện qua vai diễn. Tôi từng vào vai quan chức ngoại giao và lần này là vai bác sĩ. Chỉ còn nhân vật luật sư là tôi chưa có cơ hội thể hiện.

- Nghe nói anh rất sợ bị phỏng vấn và thường đeo kính đen mỗi khi xuất hiện trước báo giới ở nơi công cộng?

- Đúng vậy. Tôi thấy sợ khi phóng viên hỏi những điều to tát quá, nào là vai diễn có gì đột phá, hay làm thế nào để nâng cao cảm thụ… Tôi chẳng biết trả lời thế nào, bởi vì đã bao giờ tôi nghĩ đến những điều ấy đâu. Còn đeo kính đen, có lẽ đó là thói quen xấu của tôi. Đương nhiên không phải để trốn phóng viên rồi.

- Nhiều người nói anh không thích được gọi là “minh tinh”, tại sao vậy?

- Nghề của tôi từ xưa vẫn gọi là diễn viên. Vậy thì chỉ có ba hạng là diễn viên giỏi, diễn viên trung bình và diễn viên tồi, cần gì phải dùng đến từ “minh tinh”? Theo tôi, đây là một nghề khác biệt trong xã hội, họ thu hút được sự chú ý của mọi người. Một diễn viên có thể được diễn đủ các loại vai chưa hẳn đã là diễn viên giỏi. Cái giỏi là trí tuệ và sức hấp dẫn nơi bản thân người ấy. Đó là sự từng trải và phải có kinh nghiệm phong phú. Như Robert De Niro hay Al Pacino chẳng hạn, họ đều là những diễn viên từng trải và có thực lực. Còn như “chàng Jack” Leonardo DiCaprio của Titanic chỉ là “minh tinh” lóe sáng trong chốc lát mà thôi. Chỉ tiếc, ở Trung Quốc hiện nay người ta còn ít chú ý đến sức hấp dẫn của diễn viên.

Trần Đạo Minh và các diễn viên nổi tiếng của Hong Kong trong "Vô gian đạo 3"

- Thường thì các minh tinh ít khi chịu hạ mức thù lao của mình, còn anh thế nào?

- May quá, tôi không phải là “minh tinh” nên chẳng áp dụng tiêu chuẩn đó bao giờ. Được tiền thù lao cao chưa hẳn đã là diễn viên giỏi, và tôi cũng không bao giờ lấy giá trị thương mại ra làm tiêu chuẩn để đánh giá một diễn viên.

- Nhưng thực tế hiện nay, ngay cả giải Kim Kê cũng có yếu tố tiền thù lao. Anh không nghĩ quan niệm của mình là lạc hậu?

- Đó là mọi người nhìn từ góc độ thương mại, còn tôi nhìn bằng ánh mắt của một diễn viên chuyên nghiệp. Đây là hai phạm trù khác nhau, thế nên nếu ai đó cho tôi là lạc hậu cũng chẳng sao.

(Theo Thể Thao & Văn Hóa)